Huỳnh Tường Đức, sau được vua Gia Long ban họ Nguyễn và đổi tên thành Nguyễn Huỳnh Đức (1748 – 1819), là danh tướng, công thần khai quốc triều Nguyễn. Ông từng giữ chức Tổng trấn Bắc thành và là một trong “Ngũ hổ tướng” lừng danh của vua Gia Long.
Huỳnh Tường Đức, sau được vua Gia Long ban họ Nguyễn và đổi tên thành Nguyễn Huỳnh Đức (1748 – 1819), là một trong những danh tướng, công thần khai quốc tiêu biểu của triều Nguyễn. Ông quê ở Long An, sớm theo Nguyễn Ánh (vua Gia Long) trong những năm đầu chống lại phong trào Tây Sơn.
Nhờ trung thành, dũng cảm và mưu lược, Huỳnh Đức nhiều lần lập công lớn, góp phần giúp Nguyễn Ánh khôi phục cơ đồ và thống nhất đất nước. Khi nhà Nguyễn được thành lập năm 1802, ông được phong làm Tổng trấn Bắc thành, giữ trọng trách cai quản vùng Bắc Hà – vị trí quan trọng bậc nhất lúc bấy giờ.
Nguyễn Huỳnh Đức cũng là một trong “Ngũ hổ tướng” lừng danh của vua Gia Long, cùng với Lê Văn Duyệt, Nguyễn Văn Trương, Võ Tánh và Trương Tấn Bửu. Ông được người đời kính trọng về tài năng, đức độ và lòng trung nghĩa. Sau khi mất năm 1819, ông được truy phong và thờ trong miếu Trung Hưng công thần ở Huế.